『老子』

第一章

Dào kě dào, fēi chángdào.
道可道,非常道。
Míng kě míng, fēi chángmíng.
名可名,非常名。
Wúmíng, tiāndì zhī shǐ.
無名,天地之始。
Yǒumíng, wànwù zhī mǔ.
有名,萬物之母。
Gù cháng wúyù, yǐ guān qí miào.
故常無欲,以觀其妙。
Cháng yǒuyù, yǐ guān qí jiào.
常有欲,以觀其徼。
Cǐ liǎngzhě tóngchū ér yìmíng, tóng weì zhī xuán.
此兩者同出而異名,同謂之玄。
Xuán zhī yòu xuán, zhòngmiào zhī mén.
玄之又玄,衆妙之門。

第二章

Tiānxià jiē zhī meǐ zhī wéi meǐ, sī è yǐ.
天下皆知美之爲美,斯惡已。
Jiē zhī shàn zhī wéi shàn, sī bù shàn yǐ.
皆知善之爲善,斯不善已。
Gù yǒuwú xiāng shēng, nányì xiāng chéng, chángduǎn xiāng jiào, gāoxià xiāng qīng, yīnshēng xiāng hè, qiánhòu xiāng suí.
故有無相生,難易相成,長短相較,高下相傾,音聲相和,前後相隨。
Shìyǐ shèngrén chǔ wúwéi zhī shì, xíng bù yán zhī jiào.
是以聖人處無爲之事,行不言之教。
Wànwù zuò yān ér bù cí, shēng ér bù yǒu, wéi ér bù shì, gōng chéng ér fú jū.
萬物作焉而不辭,生而不有,爲而不恃,功成而弗居。
Fú wéi fú jū, shìyǐ bù qù.
夫唯弗居,是以不去。

第三章

Bù shàng xián, shǐ mín bù zhēng.
不尚賢,使民不爭。
Bù guì nán dé zhī huò, shǐ mín bù wéi dào.
不貴難得之貨,使民不爲盜。
Bù xiàn kě yù, shǐ mínxīn bù luàn.
不見可欲,使民心不亂。
Shìyǐ shèngrén zhī zhì, xū qí xīn, shí qí fù, ruò qí zhì, qiáng qí gǔ.
是以聖人之治,虚其心,實其腹,弱其志,強其骨。
Cháng shǐ mín wúzhī wúyù, shǐ fú zhìzhě bù gǎn wéi yě.
常使民無知無欲,使夫知者不敢爲也。
Wéi wúwéi, zé wú bù wéi.
爲無爲,則無不爲。

第八章

Shàngshàn ruò shuǐ.
上善若水
Shuǐ shàn lì wànwù ér bù zhēng, chǔ zhòngrén zhī suǒ wù, gù jī yú dào.
水善利萬物而不爭,處衆人之所惡,故幾於道。
Jū shàn dì, xīn shàn yuān, yǔ shàn rén, yán shàn xìn, zhèng shàn zhì, shì shàn néng, dòng shàn shí .
居善地,心善淵,與善仁,言善信,正善治,事善能,動善時。
Fú wéi bù zhēng, gù wú yóu.
夫唯不爭,故無尤。

第十八章

Dàdào feì, yǒu rényì.
大道廢,有仁義。
Zhìhuì chū, yǒu dàweǐ.
智慧出,有大僞。
Liùqīn bù hé, yǒu xiàocí.
六親不和,有孝慈。
Guójiā hūnluàn, yǒu zhōngchén.
國家昏亂,有忠臣。

第四十八章

Wéi xué rì yì, wéi dào rì sǔn.
爲學日益,爲道日損。
Sǔn zhī yòu sǔn, yǐ zhì yú wúwéi, wúwéi ér wú bù wéi.
損之又損,以至於無爲,無爲而無不爲。
Qǔ tiānxià, cháng yǐ wúshì.
取天下,常以無事。
Jí qí yǒushì, bù zúyǐ qǔ tiānxià.
及其有事,不足以取天下。